Biểu cảm về cây phượng vĩ

0

Đề bài: Em hãy biểu cảm về cây phượng ở sân trường em

Bài làm

Biểu cảm về cây phượng – Tuổi học trò của chúng tôi thường gắn bó với nhà trường, với thầy cô và với những người bạn. Dưới mái trường cấp ba thân yêu ấy, tôi đã có một quãng thời gian yên bình với biết bao kỉ niệm đẹp. Và trong đó những cây phượng đỏ rực mỗi khi hè về là một khoảng kí ức mà tôi nghĩ mình không thể nào quên.

Cây phượng là loài cây tượng trưng cho tuổi học trò đầy ngây dại. Ở mỗi trường học, dù là cấp một, cấp hai hay cấp ba cũng đều không thể vắng bóng những tán phượng to tròn đang vươn mình nơi góc sân. Phượng đỏ cũng không khác biệt là mấy so với những loài cây bóng mát khác như bàng, sà cừ… Thân nó to cùng lớp vỏ xám xù xì. Mỗi khi mùa xuân đến, những cành phựợng lại đua nhau xanh tốt. Từng chùm lá nhỏ rung rinh mỗi lần chị gió đi qua. Thỉnh thoảng ta bắt gặp những chùm  nụ màu xanh mát, óng mượt. Mùa hè đến, phượng lại khoác lên mình một bộ cánh mới. Đây cũng là màu sắc đặc trưng và đẹp nhất của loài phượng vĩ. Những nụ hoa xanh mượt dần dần hé nở, khoe ra những cánh hoa màu đỏ mỏng tang, mềm mại. Những chùm lá xanh  mượt ngày nào cũng đã rút lui, nhường chỗ cho những cánh hoa mềm mại khoe sắc. Phượng nở đỏ rực cả một góc trời.

Xem thêm:  Lập dàn ý cho đề văn: Phân tích bài Đập đá ở Côn Lôn

bieu cam ve cay phuong vi - Biểu cảm về cây phượng vĩ

Biểu cảm về cây phượng vĩ

Tôi yêu cây phượng không phải vì vẻ đẹp của những bông hoa mà bởi phượng là loài cây  chứa đầy kỉ niệm tươi đẹp của tuổi học trò. Sở dĩ người ta gọi hoa phượng là hoa học trò vì khá nhiều nguyên nhân. Trước tiên, có lẽ rằng mùa phượng nở cũng là lúc học sinh bước chân vào kì nghỉ hè. Mỗi lần nhìn thấy hoa phượng lòng tôi lại bồi hồi khi một năm học nữa sắp kết thúc. Nhìn thấy phượng đỏ, nghe ve sầu kêu, mỗi đứa học sinh chúng tôi không tránh khỏi niềm vui sướng xen lẫn những tiếc nuối. Vui khi sắp được nghỉ hè, được đi chơi, không phải lo chuyện bài vở. Nhưng lại thấy buồn, thấy tiếc nuối vì sắp phải xa mái trường, xa thầy cô, bạn bè một khoảng thời gian không ngắn. Phượng vĩ cũng chỉ là loài cây lấy bóng mát như  bao loài cây khác nhưng trong tim tôi, cũng như những đứa học sinh khác, nó lại giữ một vị trí đặc biệt. Cây phượng chứng kiến cuộc sống của chúng tôi ở trường học, chứng kiến những trò đùa nghịch ngợm của chúng tôi mỗi lần ra chơi. Dưới gốc phượng, chúng tôi đã cùng nhau ngồi trò chuyện, vui đùa, cùng nhau trao đổi bài tập hay bàn bạc các hoạt động nhóm. Mỗi lần hè đến, đám con trai lại trèo lại bẻ những  chùm hoa phượng khổng lồ rồi cùng nhau ngắt từng cánh hoa dính lên bảng để trang trí lớp học nhân dịp bế giảng. Những cô học sinh như tôi lại lấy cánh hoa xếp thành hình con bướm rồi ép vào vở của nhau. Nó được coi như là báu vật, là món quà mà ai cũng nâng niu, cất giữ.

Xem thêm:  Phân tích bài thơ Đập đá ở Côn Lôn

Hoa phượng nở rất đẹp. Những cánh hoa mềm mại cùng màu đỏ tươi đầy sức sống. Bên trong những cánh hoa đó, có một cánh hoa đặc biệt cuốn hút. Nó được gọi là “hoa cái”. Hoa cái không đỏ tươi như những cánh hoa khác. Nó dầy hơn, nhìn mọng nước hơn và có màu hồng đậm xen lẫn những đốm trắng nhìn không khác gì một cánh bướm xinh đẹp. Bọn học sinh chúng tôi vẫn hay lấy cánh hoa ấy để ăn. Nó có vị chua nhẹ, hơi ngọt nữa, ăn vào thấy vị rất lạ nhưng hấp dẫn. Hoa phượng xòe nở để lộ ra một cái nhụy to và cong vắt. Chúng tôi vẫn hay lấy nó để chơi “chọi gà”. Nhụy của ai dễ dập, rễ rụng thì người đó thua. Những trò chơi ấy sẽ chẳng ai có thể tìm lại được khi đã qua cái thời gian đẹp đẽ của tuổi học trò.

Cây phượng không cho tôi trái ngon, hoa đẹp nhưng nó lại là một miền kí ức tôi không thể quên. Sau này cũng thế, dù lớn lên, đi đâu chăng nữa, mối lần nhìn thấy hoa phượng thì tôi nghĩ rằng kí ức tuổi học trò sẽ lại trỗi dậy trong tôi. Phượng gắn bó với tôi như những người bạn mãi chẳng thể quên.  Phượng cũng nhắc nhở tôi sắp đến ngày phải xa thầy cô, xa bạn bè để từ đó chúng tôi biết trân trọng quãng thời gian bên nhau hơn nữa. Nhìn hàng phượng đỏ đang vươn mình trong nắng mùa hạ, học sinh chúng tôi lại trào lên một cảm xúc khó tả của một ngày chia li. Nhìn phượng nở tôi thấy lòng mình nghẹn ngào hơn.

Xem thêm:  Phân tích bài thơ Ông đồ

Ai cũng có một quãng thời gian tươi đẹp dưới mái trường cấp ba. Chúng tôi sẽ cùng nhau cố gắng cho tương lai sau này, cùng tạo cho nhau những kỉ niệm đẹp của thời học sinh . Và tôi biết rằng, những gốc phượng vẫn còn đó, đứng nhìn chúng tôi lớn lên qua từng năm tháng. Phượng lặng lẽ dõi theo quãng đường mà chúng tôi đang trải qua dưới mái trường thân yêu, bên thầy cô kính mến cùng với những người bạn thân thương. Tôi yêu phượng như yêu một người bạn. Phượng là kí ức, là kỉ niệm một thời niên thiếu tươi đẹp của lũ học sinh chúng tôi. Có lẽ rằng, nếu có một ngày phải rời xa mái trường này, tôi sẽ nhớ những chùm phượng vĩ đỏ tươi, nhớ những gốc phượng chúng tôi vẫn ngồi cùng nhau mỗi giờ ra chơi. Phượng mãi mãi là biểu tượng đẹp nhất của tuổi học trò, của thời học sinh ngây thơ, trong sáng.

Seen

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *